Một cô gái tuổi mười sáu, đi chợ Xuân để ngắm hoa, ngắm hàng tết. Nhưng cô đã gặp những chuyện bất ngờ ngoài sức tưởng tượng của một cô gái tuổi xuân thì.
Hôm nay đi chợ Xuân
Trời còn mờ mờ sương
Người bán mua đầy đường
Cứ nối dài, dài mãi!
Em xem một cành mai
Có treo giá “trăm hai”
Nhưng xem cành thật kỹ
Thấy keo dính thật tài!
Xem cành đào bên phải
Nghe giá em phát hãi
Cô bán hàng bải lải:
“Đào thế”, đắt phải rồi!
Sang hàng bán áo quần
Đồ si-đa “bẩn bẩn”
Nhưng mà em suýt ngất
Vì giá tận trên trời!
Rồi hoa, quả, thịt, rau...
Đều nâng giá như nhau
Hễ người ta nói giá
Lòng em lại rối bời!
Em tiếp tục dạo chơi
Thấy cái gì cũng đắt,
Thế là em thắc mắc
Người ta nói: Tết mà!
Thiên ký sự đến đây là hết, có lẽ cô bé cũng không dám mua thứ gì. Cô còn phải để dành tiền!