Trong dịp Tết đầu năm, một số dòng họ người Cao Lan hay làm bánh chưng cặp. Nguyên liệu là gạo nếp, nhân đỗ hoặc lạc cộng với thịt ba chỉ, gói bằng lá dong. Cách gói như gói bánh chưng tày của người Kinh, nhưng gấp hai đầu lá rồi ấp hai chiếc vào nhau, dùng lạt giang cuốn lại thành cặp bánh rồi đem luộc. Người ta chọn những cặp bánh đẹp bày lên bàn thờ tổ tiên.
Loại bánh này có sự tích như sau: có đôi vợ chồng nọ, chồng lười vợ nhác lại đông con. Cận kề ngày tết rồi mà vẫn chưa có thịt lợn ăn. Vợ đay nghiến chồng suốt ngày chơi bời rượu chè. Đến hôm 30 tết, anh chồng cũng đi đụng được một đùi lợn về giao cho vợ, nhưng rồi lại bỏ đi uống rượu ở nhà bạn, bỏ cả bữa cúng tất niên; mãi đến giờ sang canh năm mới vẫn chưa thấy về. Vợ mặc kệ không thèm đi tìm, thức coi nồi bánh chưng; đến quá nửa đêm, trong lòng thấy lo lo, bèn thắp đuốc đi tìm chồng. Chị vợ ra đến bới nứa bờ suối thấy máu me vung vãi, soi kỹ thì thấy dấu chân người và dấu chân hổ dẫm đạp lên nhau. Chị vợ tiếp tục soi đuốc theo dấu vết cách đó không xa thấy anh chồng nằm chết thảm thương quần áo rách tả tơi, thịt xương tan tành. Không khóc nổi nữa, chị vợ ôm xác chồng, nấc lên và chết theo luôn! Sáng mồng một, đàn con ở nhà không thấy bố mẹ về, kêu khóc toáng lên. Bà con trong bản đến thấy tình cảnh như vậy, bàn đào huyệt chôn chung đôi vợ chồng. Tối mồng hai, người ta gói đôi bánh chưng cặp để cúng hồn ma. Từ đó, có tục gói bánh chưng cặp đặt lễ bàn thờ.
ST