Bước vào lớp, giáo sư hơi ngại ngùng nhìn quanh, toàn những nhà sư trẻ với những khuôn mặt hết sức thánh thiện, ông không biết nên bắt đầu thế nào?
Sau một lúc phân vân, ông vẫn đi theo... đề tài phụ nữ. Tự tin bước lên bục giảng, giáo sư nói:
- Những năm đẹp nhất trong đời tôi đã trải qua trong vòng tay của một người phụ không phải vợ tôi!
Các nhà sư trẻ hoàn toàn bị sốc! Giáo sư tiếp tục:
- Và người phụ nữ đó là mẹ tôi!
Cả lớp nổ ra một trận cười và giáo sư tiếp tục giảng bài, sau đó kết thúc tốt đẹp.
Khoảng một tuần sau, một trong những nhà sư đã dự buổi xêmina kia quyết định dùng lối đùa vui đó trong bài thuyết giáo của mình. Vào một ngày chủ nhật, nhà sư trẻ lại gần bục giảng kinh một cách nhút nhát, cố gắng nhẩm lại câu chuyện vui trong đầu. Có vẻ như đầu óc không được tỉnh táo, vì đây là lần đầu thực tập.
Cầm micrô, nhà sư trẻ nói lớn:
- Những năm đẹp nhất của đời tôi trải qua trong vòng tay của một phụ nữ không phải vợ tôi!
Đám đông ngồi bên dưới bị sốc. Sau khi đứng trong gần 10 giây cố gắng nhớ lại đoạn thứ hai của câu nói vui, cuối cùng nhà sư trẻ thốt ra:
- Tôi... tôi không thể nhớ ra cô ta là ai!
- ?!!