Tôi đã đến Hội An. Sống chậm với Hội An. Không chỉ một lần. Và nếu được hỏi sẽ chọn địa điểm nào để trở lại, nơi tôi nghĩ đến đầu tiên là Hội An. Tuổi 20 tôi nghĩ vậy, giờ đây tôi vẫn nghĩ vậy. Đô thị be bé xinh xinh nằm bên sông Hoài có một sức hút kỳ lạ, từ cảnh sắc đến con người. Nhớ những bước chân dọc theo vỉa hè đón giọt ban mai đầu tiên rót lên giàn hoa, dãy phố; nhớ hơi gió biển từ Cửa Đại phả lên khi chiều xuống trên sông Hoài; và hơn thế nữa, là nhớ… nhớ… nhớ, sao có thể gọi hết ra được bằng ngôn từ? Thế mà Nguyễn Thị Anh Đào đã gọi ra được, theo cách riêng của chị.