Cái vỉa hè chềnh ềnh giữa phố mà còn bị nhiều người lạm dụng, lấn chiếm đến vậy. Nó thể hiện trình độ quản trị.
Nếu trình độ quản lý hiện đại, văn minh thì người đi bộ đã không phải "cảm tử" như thế này?
Chưa bao giờ sự kỳ vọng của người dân vào công cuộc giành lại vỉa hè lại lớn như bây giờ. Cái vỉa hè, bao năm qua bị xâm hại vẫn nằm đấy thách thức trong sự tính toán, chia chác, gây sự ách tắc, phản cảm nhưng vẫn chẳng ai làm được gì. Bởi những người lấn chiếm được sự “bảo kê” của các cán bộ, công chức cơ sở nên chẳng sợ ai.
Chẳng cần phải mất công tìm hiểu ở đâu, chỉ cần nhìn cái vỉa hè là biết được trình độ quản trị đô thị. Vỉa hè nước mình, từ thành phố lớn đến địa phương nhỏ lẻ đâu đâu cũng bị lấn chiếm, bị đào bới nham nhở, nhếch nhác. Thế mới có chuyện, người ta xẻ núi, bạt rừng để xây hàng chục biệt thự mang danh nghĩa “sinh thái” mà chẳng ai phát hiện. Chỉ đến khi một người dân vô tình đi qua nhìn thấy thì sự việc mới bị vỡ lở.
Trong quản lý trật tự xây dựng thì vô vàn vi phạm nhưng vẫn được bỏ qua. Vi phạm phổ biến nhất là lấn chiếm vỉa hè, xây dựng trái phép, không phép… – bao nhiêu năm qua được dung túng, bao che nên đến giờ mới có cuộc chiến giành lại vỉa hè, lập lại trật tự kỷ cương đô thị.
Còn nữa, những chiếc xe biển xanh lâu nay đã tiêu tốn một khoản ngân sách khổng lồ khiến các nhà quản lý phải tính toán lại. Không phải tự nhiên mà các tập đoàn lớn đều “khoán” tiền xe cho các lãnh đạo, nhân viên của mình. Đơn giản là vì họ làm chủ được các khoản chi tiêu đó. Vậy không có lý do gì khi đất nước chúng ta còn nghèo, ngân sách lại được sử dụng lãng phí như vậy.
Cái vỉa hè – nó nhỏ thôi nhưng lại không nhỏ tẹo nào khi nó thể hiện trình độ quản trị xã hội của một địa phương, đất nước. Hãy lấy vỉa hè làm thước đo đánh giá cho mức độ văn minh, hiện đại ở mỗi địa phương.
Không ai ngây thơ tin rằng, sau một chiến dịch ra quân rầm rộ, vỉa hè sẽ phong quang, sạch đẹp mà cần một sự bền bỉ và sự chuyển biến về chất của năng lực quản trị. Tương tự, các chế độ liên quan đến xe công, tinh giản biên chế, quản lý trật tự xây dựng… nếu cũng chỉ “làm điểm” rồi để đấy thì cái mớ lùng nhùng mà chúng ta đang mắc phải sẽ không bao giờ có lối thoát./.
Theo Vũ Hạnh/VOV.VN